Thơ tình yêu: Tình thức

Em là sóng dịu êm ru bờ cát. Anh con thuyền đợi khúc hát triều dâng. Trong hồng tim chợt nỗi nhớ bâng khuâng. Xa vời vợi nỗi niềm Em thổn thức


Tình Thức

Em là sóng dịu êm ru bờ cát
Anh con thuyền đợi khúc hát triều dâng
Trong hồng tim chợt nỗi nhớ bâng khuâng
Xa vời vợi nỗi niềm Em thổn thức

Anh lắng nghe sóng ru lời day dứt
Thuyền xa bờ nặng trĩu chứa niềm riêng
Sóng từ Em sao mãi vẫn cô miên ?
Ru anh giấc chung chiêng mềm trên gối.

Đêm tối...đêm tối, về bối rối !
Nỗi cồn cào triều nhớ nối giăng giăng
Anh xót xa từng đợt sóng chia ngăn
Miền thương nhớ lăn tăn bờ bến đợi

Cuộc sống sâu xa với bao điều nghĩ ngợi
Anh có vô tình để Em đợi chờ mong ?
Con đường đến nhau là thẳng hay cong ?
Để ta chờ mong, dấu yêu xưa...
... về hong TÌNH THỨC.

Văn Lợi (Sưu Tầm)

Post a Comment

Previous Post Next Post